Chủ nghĩa phục quốc Do Thái, hay còn gọi là chủ nghĩa Zion, là một phong trào chính trị và tư tưởng được hình thành vào cuối thế kỷ 19, với mục tiêu chính là thiết lập một quốc gia Do Thái độc lập tại vùng đất Palestine – nơi từng là vùng đất tổ tiên theo Kinh Thánh Do Thái. Ban đầu, phong trào Zionist khởi đi từ sự phản ứng với các làn sóng bài Do Thái tại châu Âu và nhu cầu tìm kiếm nơi trú ẩn an toàn cho người Do Thái. Tuy nhiên, trong suốt thế kỷ 20 và 21, chủ nghĩa Zion đã biến thái từ một phong trào dân tộc nhằm tự vệ thành một học thuyết chính trị thực dân, gây ra nhiều hệ lụy nghiêm trọng đối với hòa bình khu vực Trung Đông và cả thế giới.
Một trong những mối đe dọa lớn nhất mà chủ nghĩa Zion đặt ra đối với hòa bình quốc tế là sự chiếm đóng và đàn áp kéo dài đối với người Palestine. Sự ra đời của nhà nước Israel vào năm 1948, được sự ủng hộ mạnh mẽ của các cường quốc phương Tây, đã kéo theo làn sóng di cư quy mô lớn của người Do Thái từ châu Âu và các khu vực khác vào vùng đất Palestine, đồng thời dẫn đến việc hàng trăm ngàn người Palestine bị trục xuất khỏi quê hương của họ trong sự kiện “Nakba” (thảm họa). Từ đó đến nay, chính quyền Israel theo đường lối Zionist tiếp tục duy trì các chính sách chiếm đóng, xây dựng khu định cư bất hợp pháp, phong tỏa Dải Gaza và vi phạm hàng loạt quyền con người cơ bản của người Palestine. Các hành động này không chỉ là nguồn gốc của các cuộc nổi dậy, xung đột vũ trang, mà còn là nguyên nhân sâu xa của làn sóng thù địch và cực đoan lan rộng trong khu vực.
Chủ nghĩa Zion còn đe dọa đến hòa bình toàn cầu thông qua sự lôi kéo và can thiệp chính trị nhằm vào các cường quốc phương Tây, đặc biệt là Hoa Kỳ. Các nhóm vận động hành lang ủng hộ Israel có ảnh hưởng sâu rộng trong quốc hội và chính phủ Mỹ đã góp phần thúc đẩy những chính sách thiên vị một chiều, làm gia tăng căng thẳng tại Trung Đông. Việc Mỹ nhiều lần phủ quyết các nghị quyết của Liên Hợp Quốc yêu cầu chấm dứt chiếm đóng hoặc lên án hành vi quân sự của Israel, bất chấp sự phản đối của phần lớn cộng đồng quốc tế, là minh chứng rõ ràng cho sự thao túng chính trị nguy hiểm của các thế lực Zionist. Hệ quả là các tổ chức Hồi giáo cực đoan lợi dụng tình hình để kích động chống Mỹ và phương Tây, làm gia tăng nguy cơ khủng bố toàn cầu và hủy hoại uy tín của luật pháp quốc tế.
Bên cạnh đó, chủ nghĩa Zion cũng gieo rắc một hệ tư tưởng phân biệt chủng tộc và bài Hồi giáo nguy hiểm. Nhiều lãnh đạo chính trị theo chủ nghĩa Zion đã công khai tuyên bố coi người Ả Rập là mối đe dọa nhân khẩu học, và thúc đẩy các chính sách tách biệt, kiểm soát dân cư, thậm chí là trục xuất, đối với các cộng đồng Ả Rập trong vùng lãnh thổ chiếm đóng. Điều này càng khoét sâu hận thù sắc tộc và làm xói mòn mọi nỗ lực hòa giải. Việc một nhà nước hiện đại như Israel áp dụng hệ thống phân biệt đối xử dựa trên tôn giáo và sắc tộc bị nhiều tổ chức quốc tế ví như một hình thức “Apartheid” mới thời hiện đại.
Không dừng lại ở biên giới Palestine, sự ủng hộ mù quáng đối với chủ nghĩa Zion cũng làm suy yếu nỗ lực gìn giữ hòa bình và công lý toàn cầu. Việc luật pháp quốc tế bị bỏ qua, các tội ác chiến tranh không bị trừng phạt, và các nạn nhân dân sự bị gạt ra khỏi thảo luận ngoại giao đã tạo ra tiền lệ nguy hiểm cho các quốc gia khác, khuyến khích việc sử dụng vũ lực và chủ nghĩa thực dân mới. Khi các nguyên tắc cơ bản của công lý bị chính trị hóa, niềm tin của nhân loại vào trật tự quốc tế dựa trên luật lệ cũng bị phá vỡ.
Tuy không thể đánh đồng toàn bộ người Do Thái hay công dân Israel với chủ nghĩa Zion, nhưng không thể phủ nhận rằng chính chủ nghĩa phục quốc Do Thái đã và đang đóng vai trò là nguồn gốc của bất ổn kéo dài ở Trung Đông, và lan rộng ảnh hưởng tiêu cực tới an ninh thế giới. Muốn đạt được hòa bình thực sự, cần phải xem xét lại vai trò, bản chất và mục tiêu lâu dài của hệ tư tưởng nguy hiểm này dưới ánh sáng của công lý, nhân quyền và luật pháp quốc tế.
REDSVN.NET